[Lịch] Theo dõi

Danh sách truyện đang theo dõi

từ 7/2015 -> …

~w~

1. Chú ái tinh không: các ngày có đuôi 0, 3, 5, 8 trong tháng

2. Trọng sinh chi tồn tại: mỗi tuần 2 chap

3. Tiên mãn cung đường

4. Long Đồ Án

5. Don’t Leave Me

6. SCI mê án tập

7. Điềm báo mạt thế

8. Jinbei & BMW

9. Mạt thế chi phiêu lưu đô thị

10. Nam hậu trọng sinh <trong kế hoạch>

Sapphireblue Wings

Đăng tải tại Lảm nhảm, Một góc đình | Thẻ | Bình luận về bài viết này

Slytherin hành vị thủ tục (Quy định hành vi của Slytherin)

Slytherin hành vị thủ tục

<Quy định hành vi của Slytherin>

Bản quyền thuộc về: https://skyofwinter.wordpress.com/

~♦~♦~♦~♦~♦~♦~♦~

pm-pride-slytherin-facebook-cover-image-851-x-315-px

~♦~♦~♦~♦~♦~♦~♦~

♦ Slytherin hành vi thủ tục một: bảo trì tao nhã.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai: cự tuyệt mọi hình thức vũ nhục.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba: không được dễ dàng đưa ra hứa hẹn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn: lập kế hoạch rồi mới hành động.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm: làm việc gắng đạt tới hoàn mỹ.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu: tránh thể hiện cảm xúc ra ngoài, học cách mỉm cười.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy: thích ứng hoàn cảnh, thay đổi hoàn cảnh.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám: vì Slytherin vinh quang mà vinh quang, vì Slytherin kiêu ngạo mà kiêu ngạo.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín: xem xét thời thế, chỉnh sửa kế hoạch kịp thời, cự tuyệt hỗn loạn và lệch lạc.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười: vinh dự quan trọng hơn hết thảy.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười một: xà vương, thần thánh không thể xâm phạm.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười hai: giảo hoạt là tính chất đặc biệt của chúng ta, tránh nặng tìm nhẹ là thủ đoạn của chúng ta.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười ba: đem nguy hiểm bóp chết khi mới nảy sinh.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười bốn: giới kiêu giới táo, học cách ẩn nhẫn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười lăm: khuất phục hoặc là bắt tay vào việc thay đổi.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười sáu: tuy rằng sự thật tàn khốc, nhưng thống khổ thúc giục chúng ta đi tới.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười bảy: chúng ta không tuân theo quy tắc, chúng ta lợi dụng quy tắc.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười tám: tôn nghiêm, lực lượng, trí mưu và học thức thiếu một thứ cũng không được.

♦ Slytherin hành vi thủ tục mười chín: chuẩn bị toàn vẹn, quyết đoán mà đi.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi: giảo quyệt là sự thể hiện trí tuệ, thắng ở xuất kỳ bất ý.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi mốt: kiên trì với tín ngưỡng của chính mình, hơn nữa còn phải cố gắng phấn đấu.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi hai: học được cách bước theo con đường của người trước, lợi dụng tất cả tài nguyên có bên cạnh.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi ba: đây là một cảnh cáo, nhưng có đôi khi người chịu tội thay rất quan trọng.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi bốn: không đem chính mình đặt nơi nguy hiểm.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi lăm: nếu không thể đánh thẳng mục tiêu, vậy hãy thử một chút thủ đoạn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi sáu: bắt lấy linh cảm thoáng hiện.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi bảy: có dũng khí hoài nghi hết thảy.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi tám: học cách nhận trách nhiệm, không thể trốn tránh ý nghĩa của trách nhiệm.

♦ Slytherin hành vi thủ tục hai mươi chín: coi trọng kỹ xảo câu thông, đừng để dễ dàng bị vạch trần lời nói dối.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi: ngôn nhiều tất thất. (w: đồng nghĩa với câu “nói nhiều quá hóa dại”)

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi mốt: đối mặt địch nhân, đầu tiên phải làm địch nhân suy yếu.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi hai: không lùi bước trước khó khăn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi ba: giải thích vô dụng, nếu biết trước sẽ thương tổn —— không cần làm.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi bốn: đào móc bản chất của vấn đề, bám riết không tha thu hoạch đến cuối cùng.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi lăm: ích lợi và trả giá không hoàn toàn ngang nhau, chú ý lựa chọn phương thức.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi sáu: trước khi không cứu vãn được sự tình, hãy hành động.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi bảy: thân là Phù Thủy thì phải giữ gìn tôn nghiêm.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi tám: không thể tránh né khác nhau, nhưng phải tôn trọng lẫn nhau.

♦ Slytherin hành vi thủ tục ba mươi chín: tôn trọng những người yêu ta, bảo hộ những người ta yêu.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi: không để cho bất luận kẻ nào có cơ hội phản bội lần thứ hai.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi mốt: nhận thức sai lầm, thừa nhận sai lầm, cũng tích cực tu chỉnh.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi hai: tuyệt đối không được nói xuông.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi ba: vì tín ngưỡng mà chiến, chúng ta chết cũng phải vinh quang.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi bốn: đoàn kết tạo nên vô kiên bất tồi.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi lăm: đối mặt cục diện bất lợi, oán trời trách đất không bằng lấy thái độ tích cực xoay chuyển.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi sáu: học cách đem vấn đề phức tạp hóa thành đơn giản.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi bảy: kiêu ngạo là ta, nhưng phải thẳng thắn thành khẩn với bạn bè.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi tám: quen với hành động bằng sách lược.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bốn mươi chín: lực lượng không phải là mấu chốt của chiến thắng, nhưng không thể thiếu.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi: mỗi một tràng quyết đấu đều là vinh dự chi chiến, thận trọng đối đãi.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi mốt: càng ở thời khắc tỏa sáng, càng phải nhớ kỹ khiêm tốn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi hai: người vì đại sự không câu nệ tiểu tiết.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi ba: đối với yêu, thỉnh thận trọng.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi bốn: phụ trách hành vi của chính mình, không chấp nhận ‘ nếu……’.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi lăm: tồn tại tin tưởng hợp lý, cho dù điều đó không thể lý giải.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi sáu: tôn trọng phái nữ, luôn phải nhớ kỹ kỵ sĩ phong phạm.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi bảy: chi tiết quyết định thành bại.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi tám: thuyết phục, kỳ thật là một quá trình gỡ rối.

♦ Slytherin hành vi thủ tục năm mươi chín: mọi chuyện đều có tính hai mặt, đừng để cảm xúc làm chủ quyết định của ngươi.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi: dư luận đại biểu quan điểm của đại đa số mọi người, nhưng cũng không có nghĩa là chính xác nhất.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi mốt: trên đời không có bí mật của hai người, làm chủ miệng của chính mình.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi hai: sai lầm, vĩnh viễn chỉ có thể che dấu nhất thời.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi ba: may mắn là một điều tốt, nhưng cố gắng mới là điều lớn nhất chúng ta dựa vào.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi bốn: học cách nghe đề nghị của tiền bối.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi năm: trí tuệ có lẽ thuộc về một số ít người, nhưng lực lượng tuyệt đối đến từ đa số người.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi sáu: thức thời.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi bảy: lớn mật giả thiết, cẩn thận chứng thực, tin tưởng phán đoán của chính mình.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi tám: có thể xem xét thời thế, nhưng vĩnh viễn không được khúm núm với kẻ thù.

♦ Slytherin hành vi thủ tục sáu mươi chín: tránh để thương vong quyết định đến.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi: tìm một người đáng giá để mình dùng cả sinh mệnh mà bảo vệ.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi một: khi quyết định, phải vững tay.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi hai: áp lực thích hợp có thể trở thành động lực để chúng ta đi tới.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi ba: học được dụng tâm, không nhìn ánh mắt đơn thuần để nhìn sự thật.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi bốn: quý trọng tình cảm chân thành của chính mình, bảo hộ trân bảo của chính mình, tuyệt đối không để đau đớn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi năm: học được đứng ở lập trường của đối phương mà nhìn vấn đề, cẩn thận ứng đối.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi sáu: giữ vững mục tiêu của chính mình, không mù quáng vì sự biến hóa của người bên cạnh.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi bảy: không có kẻ thù vĩnh viễn, chỉ có ích lợi vĩnh viễn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi tám: làm việc rành mạch, bằng không sẽ chịu loạn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục bảy mươi chín: càng ở thời khắc nguy cấp, càng phải bình tĩnh.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi: vĩnh viễn không để người ngươi không tín nhiệm biết được thực lực chân chính của ngươi.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi mốt: một khi đã hứa hẹn thì có chết cũng phải thực hiện.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi hai: nếu không thể học được bài học từ thất bại, thì rất khó tiến bộ.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi ba: học được phán đoán sự tình thật giả, không để bị mê hoặc bởi mặt ngoài của nó.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi bốn: không đành lòng việc nhỏ, sẽ loạn nghiệp lớn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi lăm: vận mệnh không thể lựa chọn, sinh mệnh không thể giả thiết.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi sáu: kẻ mạnh không nhất định sẽ thắng lợi, mà người thắng lợi mới là kẻ mạnh.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi bảy: cẩn thận nghe đề nghị của người khác, cho dù ngươi cũng không tán thành.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi tám: trên thế giới này không có trời sinh phế vật, chỉ có người cam tâm làm phế vật.

♦ Slytherin hành vi thủ tục tám mươi chín: sư tử vồ thỏ cũng dùng toàn lực, không được xem thường bất luận kẻ nào.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi: trả giá cũng không nhất định có kết quả. kiên trì có thể sẽ làm cho mình mất đi càng nhiều, chú ý lựa chọn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi mốt: vô luận là ai, đều có giới hạn của chính mình. đặc biệt tín nhiệm.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi hai: khiến người thành thục chính là trải qua, mà không phải năm tháng.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi ba: nhớ kỹ điều nên nhớ kỹ, quên điều nên quên. Thay đổi điều có thể thay đổi, không có từ ‘đã có thể thay đổi.’

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi bốn: đừng cho là ý nghĩ của chính mình đã đến cực hạn.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi lăm: đừng để ngày hôm qua chiếm lấy ngày hôm nay.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi sáu: độc lập, tự tin, kiên cường, chấp nhất, thiếu một thứ cũng không được.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi bảy: có thể quyết định đến hành động của chính ngươi, chỉ có chính ngươi.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi tám: đôi khi, chỉ có sự thành công mới đi kèm với cái chết, không có sự thất bại.

♦ Slytherin hành vi thủ tục chín mươi chín: có đôi khi tận mắt trong thấy cũng không phải sự thật, chú ý phân tích giải thích của người khác.

♦ Slytherin hành vi thủ tục một trăm: chuyện trước mắt mình không nghĩ thông suốt, đừng hành động gì nhiều.

Đăng tải tại Lảm nhảm, Một góc đình, Tự kỉ | Thẻ , | Bình luận về bài viết này

[CheolHan] This Love

This Love

Author: Sapphireblue Wings

Pairing: CheolHan

Note:

  1. Fic viết trong một ngày dở hơi rảnh rỗi bỗng nhiên muốn viết. Thế nên chắc chắn nó không hoàn hảo, thậm chí có tí mơ hồ về nội dung, cơ mà thôi kemeno đi T^T
  2. Mình viết xong thì đi tìm FMV của CheolHan để xem và tìm ra FMV This Love và thấy nó khs có tí hợp với fic nên lấy luôn làm tên fic. link vid đây: https://www.youtube.com/watch?v=eE3V-irMvWg

~w~

Nàng đi xuống thung lũng một mình, bầu trời tối đen và u ám. Xung quanh nàng im lặng, chỉ có tiếng bước chân của chính nàng và tiếng chân nàng đạp lên những chiếc lá khô. Ở cuối thung lũng, theo ánh trăng, hình dáng những bia mộ hiện lên có chút rợn người. Nàng không để ý điều đó mà im lặng đi tiếp. Giữa những ngôi mộ, là một bóng người đang ngồi tựa vào một ngôi mộ mới đắp, xung quanh vẫn còn đầy hoa tươi.

Vạt áo đen của nàng quệt lên những chiếc lá mang theo tiếng xào xạc. Người kia ngẩng đầu lên. Trong mắt là nước, là sự sợ hãi, thống khổ, là sự cô độc, ác liệt. Hắn nhìn nàng với sự phòng bị rõ ràng.

“Cô là ai? Nữ nhân giờ này sao lại không đóng cửa trong khuê phòng mà lại đi ra bãi tha ma thế này?”

“Vậy Hoàng thượng ngài không ở trong cung cấm mà ra nơi này làm gì?” Nàng nhẹ giọng nói, giọng nói bình thường lại không có chút cảm xúc nào, cứ mơ mơ hồ hồ làm hắn nhíu mày “Ta cũng không phải khuê nữ gì, ra đây giờ này, là muốn bồi ngài thôi.”

Nàng không để ý cái nhìn soi mói của hắn, mà qua vai hắn nhìn tới tấm bia mà hắn đang dựa vào. Trên tấm bia rõ ràng một dòng chữ: Duẫn Tịnh Hán tướng quân chi mộ.

“Ngài vốn có thể làm khác?” Nàng thở dài “Còn bây giờ…”

“Ngươi biết gì mà nói? Cẩn thận ăn nói vô lễ tội mất đầu”

“Thôi vương, chúng ta đều hiểu tôi nói cái gì, người cũng mất, ngài cần gì tỏ ra mạnh mẽ.” Nàng mím môi, chẳng biết là cười hay là gì “Ngài nói thử xem, bao nhiêu đời vua, có bao người được nhớ tên muôn đời, bao người bị phỉ nhổ, và bao người bị quên lãng?”

Thôi Thắng Triệt mở miệng muốn nói, chẳng hiểu sao lại im lặng ngậm chữ trở lại.

“Ngài xem, bao nhiêu vị vua vì giang sơn phụ lòng mỹ nhân.” Nàng nhìn quanh, rồi tìm chỗ ngồi xuống “Sử sách ấy à, lúc nào cũng tôn những vị ấy lên, thật ra biết đâu được, mỹ nhân đó, liệu có là ái nhân trong lòng họ, liệu những vị vua đó sau này có cô đơn không?” giọng nàng vẫn nhẹ nhàng và mơ hồ “Tôi thì quý những vị vua sẵn sàng vì ái nhân mà bỏ giang sơn hơn, tất nhiên là không tính hôn quân.” Nàng khẽ cười, “Họ ấy à, dám theo đuổi thứ quan trọng nhất đời họ.”

“Ngươi cuối cùng…”

“Ngài đã khóc phải không, Thôi vương? Duẫn tướng quân rất quan trọng với ngài, nhưng vì sĩ diện hoàng đế, ngài để ngài ấy thất vọng rồi… Duẫn tướng quân từ trước tới nay, chinh chiến bảo vệ giang sơn này, không bởi ngài ấy là một người muốn cống hiến cho đất nước hay muốn làm quan hay gì cả” Nàng nhìn vào mắt Thôi Thắng Triệt, mắt cong lên “Là vì ngài thôi.”

Thôi Thắng Triệt nghẹn họng, đôi mắt đau đớn “Vì ta…”

“Ngài ấy sinh trưởng trong một gia đình bao đời chỉ toàn quan văn, ngài nghĩ sao ngài ấy lại trở thành tướng quân đây? Chính là muốn giúp ngài bảo vệ giang sơn này…” Nàng cầm một chiếc lá lên, xoay nó trên tay “Ngài ấy ngoài biên cương thủ hộ, chỉ mong ngài ở kinh thành yên tâm chăm lo đất nước.”

Nước mắt chẳng nghe theo lý trí, mà theo trái tim đã không còn lành lặn của Thôi Thắng Triệt, cứ thế chảy dài theo gương mặt anh tuấn. Hắn biết, hắn biết lí do cho tất cả những điều Tịnh Hán làm, chính là hắn làm như không biết, nghĩ rằng thế là tốt, tốt cho hắn, tốt cho y. Chỉ là tới lúc này, hắn hối hận rồi, hối hận tới mức hắn không thiết tha sống nữa. Tịnh Hán của hắn… Tịnh Hán của hắn có khuôn mặt thanh tú chẳng giống một vị võ tướng quanh năm chinh chiến. Tịnh Hán của hắn luôn cười, tính cách tốt lắm, nhiều lúc ngây thơ như một đứa trẻ, hắn nói gì y cũng tin, tin vô điều kiện. Tịnh Hán của hắn cho dù hắn làm gì cũng chiều theo ý nghĩ của hắn. Tịnh Hán của hắn… hắn không bao giờ có thể thấy y nữa.

Ngay cả lần cuối cùng gặp mặt, hắn cũng không làm được.

Khi tin quân doanh bị đánh bất ngờ, tình thế ngàn cân treo sợi tóc, y để người đưa cấp báo về kinh, lại chẳng nói rõ hung hiểm thế nào. Để rồi khi tin chiến thắng mang về, cùng với đó là tin y trọng thương đang hấp hối.

Hắn lúc đó đã ném tấu chương xuống triều thần ở dưới, rồi không quan tâm ngăn cản từ quan thần, tự thân ra roi thúc ngựa đi tới biên quan.

Tới… thì đã muộn rồi.

Y đã ra đi.

Hắn lúc đó, đi vào và đứng im lặng giữa doanh trướng, quân lính xung quanh cũng đứng theo hắn. Rồi hắn cười, cười điên cuồng, cười mà nước mắt cứ chảy, làm binh sĩ hoảng sợ vội quỳ rạp xuống. Hắn cười đủ rồi thì đi tới bên giường, nắm bàn tay lạnh ngắt của y “Sao ngươi bỏ ta mà đi, Tịnh Hán, Tịnh Hán của ta, ta yêu ngươi, ta còn chưa nói với ngươi, sao ngươi bỏ ta mà đi rồi…” và trước sự kinh hãi của những binh lính, hắn ôm lấy thân thể lạnh ngắt của Tịnh Hán, đi ra khỏi doanh trướng…

“Hoàng thượng, ngài đang nghĩ gì vậy?” Nàng cười khẽ một tiếng

“Cuối cùng ngươi là ai? Xuất hiện ở đây là có ý gì?” Hắn dù đau lòng, vẫn không buông cảnh giác với nàng. Một nữ nhân kì lạ bỗng nhiên xuất hiện tiếp cận hắn, thậm chí cả thị vệ ở ngoài thung lũng của hắn cũng không phát hiện ra nàng, hắn không tin nàng chỉ đơn giản muốn đàm đạo chuyện nhân sinh với mình.

“Hoàng thượng, thứ ta chán ghét nhất trên đời, là thấy người có tình không tìm được về bên nhau. Ngài, có muốn gặp lại Duẫn tướng quân không?” Nàng từ từ đứng lên, chậm rãi phủi quần áo.

Hắn ngẩng phắt lên “Người có cách?” xong rồi hắn lại hỏi “Ngươi có điều kiện gì?”

“Nếu ta có thể đưa ngài trở lại, ta chỉ mong ngài đừng khiến bản thân hối tiếc như ngày hôm nay là được.”

“Được, ngươi nói đi, làm cách nào?”

Nàng mỉm cười, nụ cười không hiểu sao mang chút quái quỉ. Trong lúc hắn còn chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra, hắn bị một tiễn xuyên tim. Hắn mở to mắt nhìn nàng, không thể tin nổi, haha, hắn đây là bị lừa sao? A… vậy là thực sự không có cách gặp lại Tịnh Hán ư…

Nước mắt hắn lại rơi xuống, hòa với dòng máu chảy từ khóe môi hắn.

“Thôi Thắng Triệt, Duẫn Tịnh Hán có gửi lại cho ngươi một phong thư. Y nói y sẵn sàng yêu ngươi đơn phương, sẵn sàng cả đời chỉ đứng sau lưng ngươi phò trợ cho ngươi, sẵn sàng mãi mãi ở lại thủ hộ một mảnh biên cương của ngươi, chỉ có ước vọng duy nhất, là mong ngươi hạnh phúc. Nhưng ta biết bây giờ ngươi không hạnh phúc, ngươi muốn gặp y. Nhưng y chết rồi…”

Trước khi hoàn toàn mất đi ý thức, Thôi Thắng Triệt chỉ kịp nghe mấy lời này của nàng, chính là nó cứ mơ hồ như một cơn mơ, và bỗng nhiên, hắn thấy đầu óc trống rỗng, ngoại trừ nụ cười của Tịnh Hán, hắn dường như không còn nhớ gì cả.

“… không phải cách để gặp lại một người đã chết, là cùng chết với y sao? May ra, đuổi kịp nhau trên cầu Nại Hà…” giọng nói như làn sương mỏng lập lờ khắp không gian u trầm.

___

“Seungcheol! Choi Seungcheol!!!”

“AAA… chuyện gì…?” Seungcheol ngơ ngác ngồi dậy, đầu nặng trĩu không rõ chuyện gì đang xảy ra. Hình như hắn đã mơ thấy cái gì đó? Là gì nhỉ? Hình như có Jeonghan…

“Hôm nay có lịch diễn, cậu còn ngủ cái gì?” Jeonghan tức giận kéo chăn khỏi người leader “dậy ngay cho tớ”

Seungcheol dụi mắt, nhìn Jeonghan ngơ ngơ ngẩn ngẩn, chính hắn hẳn cũng không hiểu lúc ấy sao bản thân bỗng nhiên bật cười, ôm lấy Jeonghan “Ây dà, còn sớm, vô ngủ với tớ” rồi hắn nằm xuống, còn không quên kéo chăn trùm lên hai người

“Cái gì… Yah! Choi Seungcheol!”

“Hôm qua đã phải tập luyện rất muộn. Jeonghan của tớ cho tớ ngủ thêm một chút”

Jeonghan nhất thời mềm lòng, giọng nói cũng nhẹ nhàng hẳn đi “vậy ngủ thêm một chút, một chút thôi đó.” Jeonghan nhấn mạnh thêm một lần

Seungcheol gật đầu cười, chạm môi vào má Jeonghan “Tất nhiên rồi”

Jeonghan đỏ bừng mặt, vội vùng chạy ra “ngủ mà còn ôm ấp cái gì…”

Seungcheol mỉm cười vui vẻ nhìn theo bóng lưng Jeonghan, trong đầu nghĩ là, thấy Jeonghan cười vui vẻ thế này thật tốt, may mà gặp được cậu, cô ta cũng không lừa mình.

Nghĩ xong, chính Seungcheol giật mình… cô ta? Cô ta là ai? Sao mình lại nghĩ gì kì lạ vậy?

Nhưng rồi tiếng ồn ào của KTX cũng khiến Seongcheol quên đi mấy ý nghĩ đó. Hắn đạp chăn, gầm lên “Mấy đứa kia, chúng mày ồn ào thế hả? Thấy Jeonghan của tao hiền là chúng mày không coi ai ra gì đúng không?” vừa nói vừa lao ra khỏi phòng, túm ngay Hoshi – cái tên vừa giành ăn của Vernon, và trừng nó, không quên nhắc đi nhắc lại là phải “kính già yêu trẻ”. Tiếng cười nói náo nhiệt cả căn phòng KTX.

_____

Nàng ngáp dài một tiếng, mở máy tính ra vào Youtube. Nàng nghĩ nghĩ rồi chọn một video, trên màn hình hiện lên dòng chữ “[FMV] [Cheolhan] This Love ”

“Kí ức của kiếp kia, kiếp này làm sao nhớ được hở Thôi Thắng Triệt. Chính là hai người bây giờ sống có vẻ tốt lắm, ta cũng vui.”

Ngoài trời mưa đổ, chính là dù là mưa, nhưng khung cảnh bên ngoài khung cửa sổ đẹp lắm. Đẹp như một câu chuyện của những người có tình trở về bên nhau vậy.

Ngày viết truyện: 02/01/2017

Ngày edit lại: 08/01/2017

Đăng tải tại 1 2 3 shots & Short fic, Chuyện kể ở Phong Linh ĐÌnh, Fanfic, Ngẫu hứng, Tự kỉ | Thẻ , , , | Bình luận về bài viết này

Náo loạn từ weibo tới Facebook lên insta không yên mà tới wp cũng rộn ràng :v

maxresdefault

Yên tâm tớ không drop nhé =)))))) biết là dạo này mấy tháng không đăng chương mới của “Trọng sinh chi mạt thế công lược” cơ mà mọi người làm ơn thông cảm cho cái con tới giờ vẫn chưa thi xong này nhé TvT

Còn phải thi Quốc gia nữa *khóc lóc*

Chính là vụ này thì mình cũng rất buồn, nhất là trong ngày 137 này nữa. Nhưng mà người Trung là một chuyện, truyện Trung thì là chuyện khác. Thật sự mình có ý tẩy chay “theo phong trào” luôn ấy, đáng tiếc là mình là một con nghiện truyện, một ngày không đọc 20 chap chuyện không yên được nên riêng việc này đành ích kỉ vậy. Cả Hangeng với Yifan cũng bị mình “chiến tranh lạnh” rồi cơ =))))))

Với cả những truyện này đều được viết trước hôm nay mà nhỉ, hơn nữa công edit là của người VN, tội gì không đọc ^^ nó đòi biển mình, mình cứ trộm truyện nó mình đọc không xin phép đây =)))))))

.

p/s: mình không muốn đọc war đâu! Cả ngày tưởng vui vẻ KyuMin (tự atsm một tí) ai ngờ đâu… Mệt lắm rồi T^T

(cũng có tí mỉa mai buổi sáng vừa đi học sử về cơ =)))))))))))) hôm trước vừa tải một đống ảnh Thiên Sách nữa)

13/7/2016

Sapphireblue Wings

Đăng tải tại Lảm nhảm, Một góc đình | Bình luận về bài viết này

Riêng Tư: Tớ không hiểu

Đây là nội dung riêng tư. Cần phải nhập mật khẩu để xem tiếp:

Đăng tải tại Diary, Một góc đình, Tự kỉ | Thẻ , | Nhập mật khẩu để xem bình luận.

Thông báo

Mọi người hẳn đã đợi Mục Siêu và Thẩm Sâm rất lâu rồi nhỉ, mà mình vẫn cứ không post chap mới…

Thật sự rất xin lỗi mọi người vì việc này, mình thấy áy náy quá. Mình đã chọn thời gian để edit truyện không tốt chút nào vì bây giờ mình đang chuẩn bị thi Đại học, thời gian thực sự là rất eo hẹp T^T chap mới edit cũng kha khá rồi, cơ mà với tình trạng này thì chính mình cũng không biết tới bao giờ mới đăng được chap mới OTL

Vô cùng xin lỗi mọi người.

Mình hứa là sẽ không drop đâu, nhưng tới lúc mình post chap mới chắc lâu lắm QAQ

Phiền mọi người mất rồi…

Dù sao cũng thật xin lỗi mọi người nha. Cũng cảm ơn mọi người vì đã theo dõi mình nưa ^^

❤ yêu mọi người ^^ ❤

Sapphireblue Wings

Đăng tải tại Một góc đình | Bình luận về bài viết này